Nhà mỗ có một con gián, mỗ gọi nó là Tiểu Cường, vì con này to mà khỏe lắm. Lại có vài con khác nữa là A Giáp, A Ất, A Bính và A Đinh. Năm chàng mà đi với nhau thì y như rằng là xôn xao đình đám, chuyện kể không biết đến bao giờ cho hết.
Hôm nay mỗ vừa về đến nhà, chưa kịp nghỉ ngơi tắm rửa gì thì A Ất đã bay vèo qua mà hỏi thăm. Tiên sư, nó mới ăn vụng được cái gì ở đâu mà bay nhanh thế, cứ nhằm thẳng mặt mình mà lao. Lại nhằm đúng lúc bổn công tử đang ngáp. May mà có võ nên mới loát thân né được, không thì lại phí mất cả ngày ăn chay mừng Phật đản.
Nói đoạn Tiểu Ất tập kích tôi không thành, y lượn vòng lên trần nhà, chỗ cái đèn chùm tỏ vẻ thú lắm. Đôi cánh bóng lộn của y bấy giờ chẳng vỗ nữa mà im lìm bất động. Mỗ nhìn mà lòng xốn xang, nhớ lại cốc thạch mà hôm bữa được khao vọng, há chẳng phải cái màu này thì là màu chi? Vậy thôi nhé, lần sau bằng hữu nào có ý mời mỗ xơi thạch thì xin kiếu nhé, mỗ nhìn thấy thạch là nhớ ngay A Ất.
....
Thần trí tĩnh lặng được một hồi, mỗ giở túi thịt bò khô ra nhấm nháp. Vì hôm nay mỗ ăn chay nên thịt bò khô này cũng là thịt bò khô chay. Ái chà chà, cái vị của nó cũng thú đáo để. Mỗ ăn 1 miếng, 2 miếng rồi 3 miếng mà vẫn muốn ăn tiếp. Nhưng thấy vẫn chưa đủ vị, mỗ liền lao như cắt ra tủ bảo ôn mà sẻ nửa trái chanh, kiếm thêm tí chua chát cho món cay cay kia. Ấy thế mà khi gần đến tủ bảo ôn, mỗ lại bị tập kích một lần nữa, lần này là A Cường. Không hiểu A Cường có ý gì, hay là thèm chua nên mới bay ra tấn công mỗ, nhìn thế này thì rõ là Long Chiến Vu Dã trong Giáng Long Chưởng rồi. Nhưng mỗ nào có chịu thua! Nhanh như cắt, mỗ cầm nửa trái chanh ném về phía Tiểu Cường. Ám khí này vừa to vừa lạnh lại thêm phần chua chua, Tiểu Cường phải làm sao để đỡ đây?
Nói đoạn Tiểu Cường thấy mỗ đã động thủ liền tăng tốc hòng tốc chiến tốc thắng. Mỗ cũng nhanh tay chả kém, vận hết nội lực vào 3 đầu ngón tay, chỉ pháp ảo diệu khiến quả chanh bắn nước ra, muôn vạn tia ám khí bay tới Tiểu Cường. Ám khí của mỗ không biết từ đâu đến, không biết đi đến đâu, cái mạnh cái yếu, lại có độc dược a xít, thật là đệ nhất ám khí. Đường môn tứ tuyệt khí e cũng khó sánh bằng ! Tiểu Cường phải làm sao để đỡ đây?
Thiên ngoại hữu thiên, Tiểu Cường tuy nhạy bén khác gián, cơ trí hơn ruồi nhưng khi gặp phải ám khí này cũng 8, 9 phần e sợ. Hắn bay loạng choạng rồi rơi xuống bịch một cái. Mỗ nhân tiện đôi dép mới mua, liền vận Xích cước thần công, một cước đạp bẹp Tiểu Cường. Tiểu Cường phải làm sao để đỡ đây?
......
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét