Lúc khó thì chẳng ai nhìn,
Đến khi đỗ Trạng chín nghìn nhân duyên!

Đại Cồ Việt

......................

Ở đời có ba điều đáng tiếc
Một là việc hôm nay bỏ qua
Hai là đời này chẳng học
Ba là thân này lỡ hư

Chu Hy
......................

Thứ Năm, 24 tháng 6, 2010

Du Xuân Chiếu



Thuở trước có tiết Trung Thu, mấy lần định dạo chơi. Tiết Noel vài lần định hội họp, há nào phải là phường lông bông, hứng lên mà chạy khắp Hà Thành, tự ý mà rong chơi? Làm như thế cốt để giải tỏa căng thẳng, chọn chỗ mà tiêu tiền, tạo động lực mà học tập. Trên kính mệnh trời, dưới theo ý dân, nếu có tiện thì đi, cho nên việc ăn uống thường xuyên, bạn bè vui vẻ.

Thế mà nhiều kẻ lại theo ý riêng, coi thường mệnh trời, không noi theo dịp Trung Thu, Dương Tiết mà cứ cam phận ngồi nhà, đến nỗi đường truyền tắc nghẽn, nước điện tổn hao, muôn người ủ rũ. Ta rất đau đớn, không thể không cất lời.

Huống chi mùa Xuân là tết của muôn hoa, dù có chút nắng gắt, nhưng được cái khí thế của đất trời, là chính giữa của tứ thời bát tiết, là mùa đốt pháo ngầm, đánh tổ tôm sóc đĩa. Tiện nghi hạch toán cuối năm. Mùa này nghỉ nhiều mà dàn trải, tiền không nhiều nhưng cũng rủng rỉnh, đường không vắng nên rất đông vui, náo nhiệt. Xem khắp bốn mùa quanh năm, thực là mùa nghỉ ngơi, giải trí, đúng là thời khắc thưởng trà đàm đạo.

Ta muốn nhân tiết ấy mà ngao du, ý các người thế nào?

[Kính lạy Lý Triều Thái Tổ Hoàng Đế, con đạo văn của ngài !]

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét